Đốt (burn) một token có nghĩa là loại bỏ nó khỏi lưu thông. Đốt một token có thể có hai hình thức. Một phương pháp là gửi thủ công một token đến một địa chỉ Ethereum không thuộc sở hữu. Một phương pháp khác, và thậm chí hiệu quả hơn, là tạo một hợp đồng không có khả năng chi tiêu chúng. Cả hai cách tiếp cận đều làm cho các token đã đốt không thể sử dụng được, mặc dù việc giảm nguồn cung lưu hành sẽ không được hợp đồng token "biết". Đốt tương tự như việc phá hủy hoặc mất tiền không thể phục hồi trong thế giới tài chính truyền thống, điều mà chính phủ phát hành không biết. Trên thực tế, các token ETH hoặc ERC-20 đã thường xuyên và vô tình bị đốt bằng cả hai hình thức.
Các cơ chế được đưa ra để bảo vệ chống lại việc đốt vô tình, chẳng hạn như địa chỉ checksumming và đăng ký hợp đồng là có khả năng xử lý các token nhất định.
Phổ biến hơn và hữu ích hơn là khả năng cố ý đốt token như một phần của thiết kế hợp đồng thông minh (smart contract). Dưới đây là một số ví dụ về các trường hợp sử dụng để đốt token theo thuật toán:
Đại diện cho việc thoát khỏi một pool (nhóm) và đổi lấy tài sản cơ bản (phổ biến trong các token vốn chủ sở hữu (equity tokens) như cTokens cho Compound)
Tăng sự khan hiếm để đẩy giá lên (ví dụ: AAVE, các mô hình Seigniorage Stablecoin như Basis/ESD)
Trừng phạt hành vi xấu